Say !

Bài #14 - Galang 15/09/1984
Tôi là người...
                       Người say quá trớn !
Ôi tôi say...
                       Say nỗi nhớ Người !
Tôi mềm tim...
                       Mềm óc nỗi yêu Người !
Thân xác đứng...
                       Mà linh hồn nghiêng ngã !

Ôi trí tuệ tôi mơ hồ mệt lã
Nỗi say hồn say bóng vì Người.
May mắn sao còn đây trái tim tươi,
Tôi biết rỏ nó yêu Người chắc chắn !

Kìa cánh cửa tim tôi còn mở sẵn,
Đợi chờ Người gieo từng bước chân êm.
Rồi thoáng ngang... bóng rớt ngã trên thềm...
Thôi cũng đủ để nó còn gắng đập !

Người cho nó rộn rả...
Người cho nó se thắt...
... Trong từng ngày Người đến.
... Trong từng ngày Người qua.

Và tôi hiểu một điều rất sâu xa
"Khi trái tim còn yêu nghĩa là tôi còn sống"

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét